Nữ diễn viên – Phần 2

28Jul - by admin - 4 - In Truyện loạn luân


Nữ diễn viên - Phần 2
Phần 2
Khí trời nóng bức, Tâm cảm thấy ngột ngạt khó chịu, nàng muốn đi tắm. Tâm nhìn quanh, nàng thấy trên tầng một chỉ có đúng một nhà vệ sinh sử dụng chung. Nàng bước vào trong, đưa tay lên chiếc công tắc để mở đèn, nhưng đèn không sáng. Tâm lúng túng không biết làm gì. Người thân duy nhất của Tâm là cha mình, thì ngủ không biết trời đất gì. Anh Thành cũng nằm giường bên cạnh hơi thở đều đều chắc cũng đã ngủ. Chú Thuận trong phòng đóng kín cửa, nhưng chắc tình trạng cũng không khá hơn cha nàng.
Tâm đưa tay đóng cánh cửa lại. Tối đen. Nàng rùng mình sợ hãi. Bản chất nguyên thủy của con gái là sợ bóng tối. Ngay cả khi ngủ Tâm cũng có một chiếc đèn ngủ nhỏ trên đầu giường. Tâm mở hé cánh cửa, đưa đầu ra ngoài nhìn quanh, chỉ tiếng ngáy đều đều quen thuộc của ông Sơn nghe văng vẳng.
Tâm mím môi, quyết định để cửa hé một chút cho ánh sáng bên ngoài lọt vào, nàng không thể tắm bên trong tối om như vậy.
Làn nước mát rượi như xóa hết những mệt mỏi của một ngày dài. Tâm vừa tắm vừa hát nho nhỏ trong ánh sáng mờ mờ, nghe được giọng hát của mình nàng cảm thấy yên tâm hơn.
Bất chợt cánh cửa mở ra.
– Ah.. – Tâm kêu lên một tiếng nhỏ.
Trong bóng tối, Tâm có thể nhận ra dáng đi xiêu vẹo của chú Thuận, ông không hề biết nàng đang thu người trong góc phòng tắm.
Tâm đang lúng túng định nhắc nhở chú, thì bất chợt chú Thuận cho tay vào quần móc ra một vật xù xì đen đen. Hai mắt chú Thuận nhắm chặt, một tay cầm vật đó, tay kia kéo cạp quần xuống, dáng đứng nghiêng nghiêng như chực ngã bất cứ lúc nào.
– Xè.. Xè.. – tiếng nước xối xả vào bồn cầu.
Tâm hai mắt mở to, tay bịt miệng mình lại. Nàng biết vật đó là vật gì, nàng chưa bao giờ thấy một cái dương vật đàn ông thật thụ, ngoại trừ của mấy đứa trẻ ở truồng tắm mưa trong xóm. Giờ đây, một chiếc dương vật lù lù trước mặt nàng, dù dưới ánh sáng mờ ảo nhưng Tâm vẫn thấy khá rõ cái đầu to bóng của nó và chùm lông rậm rạp tràn ra khỏi bàn tay đang cầm của chú Thuận.
Tâm nín thở chờ đợi, hai phút trôi qua mà như cả thế kỷ. Dòng nước tiểu của chú Thuận yếu dần, ngắt quãng, từng đợt và cuối cùng nhỏ giọt. Chú rùng mình, gĩu gĩu, rồi kéo quần lên, đi ra ngoài.
Tâm thở phào. Nàng thầm hô mình may mắn. Nhớ lại giây phút đối diện với vật đó, Tâm không khỏi thấy mặt mình nóng bừng lên.
Tâm chợt nhớ tới cánh cửa phòng tắm, đang mở toang hoát sau khi chú Thuận rời đi. Tâm nhẹ nhàng đứng lên, bước đến định bụng khép cửa lại để tắm cho xong.
Bất chợt chú Thuận vội vã chạy vào, tay bụm miệng, chú cúi gập người lên bồn cầu. Tâm hoảng hốt, chỉ kịp nép người sau cánh cửa, úp mặt vào tường.
– Ồ ồ..
Tiếng nôn mửa vang vọng cả căn phòng tắm.
Tiếng mở nước, tiếng ục ục súc miệng, tiếng sột soạt cởi quần áo. Tâm run rẩy cố thu mình sau khe cửa. Bất chợt, sau lưng Tâm mát lạnh, cánh cửa phòng đóng sập lại, chỗ ẩn nấp cuối cùng của nàng cũng bị tước đoạt.
Tâm bàng hoàng vừa quay người lại, thì bóng đèn chợt lóe sáng, cả căn phòng tắm tràn ngập ánh sáng.
– Ah..
– Ah.. Con..
Tâm hai tay che mặt, run rẩy, nàng vừa thấy toàn bộ cơ thể chú Thuận trần truồng đứng trước mình, dương vật lù lù đen thui, cái đầu tím bầm đung đưa, tay kia chú còn cầm chiếc quần short vừa cởi ra.
Thuận há hốc nhìn thân thể trần truồng của Tâm ngay trước mặt. Cơ thể con bé căng tràn nhựa sống, bầu ngực nhỏ mới nhú với hai núm vú đỏ hồng, làn da trắng tinh, bóng lộn ướt át còn dính ít bọt xà phòng. Ông thầm nuốt nước bọt vô tình trào lên cuống họng.
Tâm như bừng tỉnh, nàng quay người úp vào cánh cửa, tay với lấy chiếc khăn tắm che lên người. Ông Thuận cũng đỏ bừng mặt, mặc vội chiếc quần vào.
Tâm cúi gằm mặt xuống, hai má đỏ tới mang tai.
– Cháu xin lỗi. Cháu..
– Không do chú đường đột. Chú phải xin lỗi cháu mới đúng. – ông Thuận gãi gãi đầu ngượng chín người.
Ông lặng lẽ đi ra ngoài, không quên đóng cánh cửa phòng tắm sau lưng. Ông tựa lưng vào tường, hai mắt nhắm lại, hơi thở ông dồn dập, men rượu đã bay mất hoàn toàn. Đã lâu lắm rồi ông không có cảm giác này, từ khi cu Thành được 3 tuổi, từ khi vợ ông qua đời.

Sáng hôm sau, Tâm nằm lì trên phòng, không dám xuống dưới. Vì nàng không biết phải đối diện với chú Thuận thế nào. Tâm trằn trọc cả đêm, mãi đến gần sáng Tâm mới ngủ được, nhưng hình ảnh của chú Thuận tồng ngồng đứng ngay trước mặt, chú đưa tay về hướng nàng thật chậm như muốn chạm vào người nàng, nhưng mãi không tới.
– Dậy chưa con? Mình phải đi đến địa điểm thi xem trước đấy!
Bất chợt giọng cha Tâm vang lên ngoài cửa.
– Dạ, con xuống liền ba ạ! – Tâm bừng tỉnh trả lời.
Tâm bước xuống lầu, trước ánh mắt thẫn thờ của Thành và ngạc nhiên của cha nàng. Tâm hôm nay dường như khác với thường ngày, ánh mắt sáng ngây thơ thay thế bằng đôi mắt long lanh mơ mộng. Nàng mặc một chiếc váy ngắn ngang đùi, phô diễn một cặp đùi miên man, thon gọn. Hai má Tâm hơi ửng đỏ, mắt nhìn quanh phòng khách như tìm kiếm ai đó…
– Ăn sáng đi. Rồi cha con mình đi! – ông Sơn đang ngồi ăn trên bàn, đưa tay vẫy vẫy con.
– Dạ.
Tâm bước đến bàn, kéo ghế ngồi xuống. Nàng lườm Thành một cái, để anh ta cất cái vẻ há hốc nhìn đăm đăm của mình đi. Thành bừng tỉnh, gãi gãi đầu, hai má đỏ lên, anh tự hỏi sao hôm nay Tâm lại bạo dạng thế nhỉ, áp đảo cả mình.
Trên bàn sơ sài hai món ăn theo phong cách những người đàn ông độc thân: mì gói và bánh mì trứng ốp la. Tâm không biết rằng bữa ăn sáng này đã là một ngoại lệ hầu như chưa bao giờ xảy ra. Thường hai cha con chú Thuận chỉ bạ đâu ăn nấy, thậm chí trong bếp đã hết dầu ăn từ lâu, mãi cho đến sáng nay mới lục tục đi mua.
– Chú.. Chú Thuận đâu cha? – Tâm ấp úng.
– Chú Thuận đi làm từ sớm rồi con!
Ông Sơn đặt tách cafe xuống, rít hơi thuốc dài, khoan khoái tựa lưng vào ghế, rồi mới trả lời Tâm.
– Địa điểm thi của Tâm ở đâu vậy Bác? – Thành quay sang ông Sơn hỏi.
– Ah.. Đường gì.. Hoàng Minh Giám.. Gò vấp, trường Hồ Văn Huê. – ông Sơn rút tờ giấy ghi địa chỉ được gấp lại kỹ càng, trong túi áo mình ra, đọc lên.
– Gần trường cháu. Cháu rành đường lắm. Hay là.. Hay để cháu đưa Tâm đi cho. – Thành đề nghị, ánh mắt chờ mong nhìn ông Sơn.
– Ấy không được. Để chú đưa nó đi. Cháu lo đi học đi. Nghe ba cháu nói 9h00 cháu có lớp ah? – ông Sơn nói.
– Vả lại, chú phải đi để biết đường trước! Sáng sớm mai còn đưa em nó đi thi chứ! – ông Sơn nói tiếp.
– Ah.. Không sao. Sáng mai cháu cũng được nghỉ. Cháu đưa Tâm đi thi sáng mai cũng được mà. – Thành ráng vớt vát cơ hội cuối.
– Không cần đâu cháu. Chú cảm ơn cháu muốn giúp nhưng đây là nhiệm vụ cao cả vợ giao. Chú không dám chểnh mảng đâu.
Thành nhăn nhó nhìn sang Tâm. Nàng thè chiếc lưỡi nhỏ xinh của mình ra, như trêu tức anh.

Hai mươi phút sau, Thành mặt mày hớn hở chở Tâm sau lưng chạy xe ra đường lớn.
Không ai đoán trước được, khi ông Sơn nhìn thấy chiếc xe @ của chú Thuận để lại nhà cho ông dùng, ông cứ lóng ngóng đến đỏ bừng cả mặt. Xe gì mà cao thấy sợ, lại không có thắng chân, bóp hai thắng tay y như chạy xe đạp. Thành thuận gió đẩy thuyền, nói thêm vào, nào là xe này rất mạnh rất khó điều khiển, đường phố Sài Gòn lại đông đúc…
Thế là sau năm phút đắn đo. Ông Sơn đồng ý cho Thành chở Tâm đi.
Tâm nóng bừng cả mặt, xưa nay ngoài cha mình, chưa có người đàn ông nào chở nàng bằng xe máy.
Chuẩn bị leo lên sau xe của Thành, nàng mới thấy hối hận về việc chọn chiếc váy ngắn này để mặc. Yên chiếc xe quá cao, chỉ nghĩ đến việc ngồi một bên chênh vênh trên đó, Tâm đã thấy ớn lạnh. Nàng quyết định ngồi hai bên. Một tay túm gấu váy, Tâm phải dạng chân thật cao mới leo lên được yên xe.
– Quay lên ngay. Anh nhìn gì chứ? – Tâm mặt đỏ bừng lên phát hiện Thành đang muốn quay lại nhìn.
Chiếc váy nàng bị kéo tuột lên thật cao, khoe gần hết cặp đùi thon dài trắng tinh. Tâm phải cố tình ngồi sát sau lưng Thành để che đi khoảng trống giữa hai chân mình.
– Tâm này… Em đăng ký nguyện vọng vào trường nào thế?
– Dạ, Đại học Mở.
– Ừ, Cũng được. Vậy còn nguyện vọng hai? – Thành hỏi tiếp.
– Dạ,.. Văn hóa Nghệ thuật. – Tâm lí nhí.
– Wah… Muốn làm diễn viên ah? – Thành hỏi như reo lên.
– Ah.. Không có. Không phải mà.. Anh lo lái xe đi, té bây giờ. – Tâm đỏ bừng hai má.
Đột nhiên, Thành tấp xe vào lề đường, dừng lại trước xe thuốc lá, kế bên dãy bàn cafe. Mấy gã đàn ông rỗi hơi đang bàn tán chuyện thế sự chợt im bặt, ánh mắt đổ dồn lên cặp đùi trắng ngoài chiếc váy kéo cao của Tâm. Tâm cảm thấy khó chịu với những ánh mắt nhìn mình hau háu đó, tay nàng khẽ kéo mép váy thấp xuống.
– Cho một gói Con mèo. – Thành nói với bà bán thuốc.
Thành toan đứng thẳng lên để rút cái bóp ở túi quần sau. Tâm hoảng hốt, nắm lấy dây nịt Thành ghịt lại.
– Anh ngồi đó! Không được đứng lên… Váy em… ngắn. – Tâm lúng túng nói nhỏ vào tai Thành.
Thành chợt hiểu ra. Anh cười khổ, chậm chậm đưa tay ra phía sau. Bàn tay anh chạm vào mép váy căng ngang giữa hai chân Tâm. Thành thoáng ngần ngừ, đưa tay mình xuống sâu hơn. Anh cảm nhận một luồn nhiệt ấm áp rất gần bàn tay mình, ngón út của anh trượt trên làn da đùi mát rượi của Tâm.
Tâm cúi gằm mặt lên vai Thành, hai tay che má, mặt nàng nóng bừng. Cảm giác bàn tay ấm áp của Thành loay hoay giữa hai chân mình làm cho Tâm nhột nhạt. Bàn tay của anh Thành rút cái bóp ra chậm chậm, nó như kẹt lại trong túi quần anh. Anh mím môi kéo mạnh, nó tuột ra bất ngờ khiến mu bàn tay anh chạm vào một vị trí mềm mại nóng ấm giữa hai chân Tâm. Nàng ah một tiếng thật nhỏ, hai chân như theo phản xạ, khép chặt lấy hai bên mông Thành.
– Anh .. – Thành đỏ bừng cả mặt, chưa biết nói gì.
– Hai mươi lăm ngàn.
Chợt tiếng người phụ nữ bán thuốc lá vang lên bên cạnh. Thành lúng túng rút tiền trả. Bàn tay anh cầm chiếc bóp đưa ra phía sau, hoàn toàn theo thói quen.
– Anh chạy đi! Để em cầm bóp cho. – Tâm nhanh trí nói.
Tâm trạng của Tâm vẫn chưa bình tĩnh được, hạ thể nàng nóng bừng. Một cái va chạm chớp nhoáng, qua một lớp quần lót nhưng cơ thể Tâm đã bắt đầu nhộn nhạo kỳ lạ. Bây giờ Tâm mới hiểu tại sao đám bạn mình lại thích có bạn trai, thì ra đó là sự hấp dẫn giới tính.
Thành gắn điếu thuốc lá lên môi, tay anh cầm que diêm cháy quá nữa, nhưng nó như trêu chọc cố tình nhảy múa trước mặt anh, đầu điếu thuốc không chạm được vào ngọn lửa. Thành ngồi chờ Tâm tại một quán cafe lề đường trước Trường Hồ Văn Huê, bàn tay anh còn run lẩy bẩy, tâm trí đầy ắp cảm xúc của giây phút vừa rồi. Thành không phải hoàn toàn khờ khạo chuyện nam nữ, anh cũng đã từng có bạn gái, đã biết mùi vị của tình ái, dù chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài. Nhưng chưa bao giờ anh cảm thấy rung động như vậy.
– Đi về anh. – Giọng Tâm vang lên bên cạnh.
Nàng đến ngay sau lưng lúc nào mà anh không hay biết.
Chặng đường về thật im lặng, một bầu không khí trầm mặc trùm lên hai người.
– Em khát nước không? – Thành hỏi.
– Dạ, một chút thôi! Về nhà rồi uống cũng được mà anh! – Tâm nhỏ nhẹ.
– Anh chở em đi uống nước nhé! – giọng Thành run run hỏi.
Thành chờ thật lâu không thấy Tâm trả lời, anh thất vọng não nề. Chiếc xe cũng chậm lại theo tâm trạng chán nản của Thành.
– Anh.. Không phải anh.. Anh muốn đi về à? – Chợt Tâm ấp úng sau lưng anh.
– Em không đồng ý mà. – Thành quay ngoắt đầu lại phía sau, khuôn mặt xinh đẹp của Tâm hai má đỏ bừng đang gần sát anh.
– Anh quay lên đi. Tông xe bây giờ! – Tâm hoảng hốt đưa tay lên đẩy mặt Thành quay lên.
Bàn tay thon dài mềm mại của Tâm chạm vào mặt Thành làm anh lâng lâng.
– Em có nói không đồng ý đâu! Em gật đầu rồi mà. – Tâm lí nhí.
– Trời. – Thành nhăn nhó than khổ, nhưng lòng anh đang xốn xang khó tả, nếu so sánh với lúc nhận kết quả đậu đại học thì cảm giác này còn sung sướng hơn nhiều.
Thành dẫn Tâm vào một quán cafe vườn khá vắng khách. Tâm thích thú nhìn ngắm hồ nước nhỏ uốn lượn quanh dưới chân mình, những con cá vàng bơi lội tung tăng. Phía trên là tán lá dầy đặc của một gốc si thật lớn tại giữa khu vườn, không khí xung quanh dịu mát, thơm ngát mùi cây cỏ như một thế giới hoàn toàn khác với bên ngoài.
Thành mãi nhìn Tâm, đến nỗi bỏ lơ cả anh phục vụ đứng bên cạnh. Anh phục vụ cũng không lên tiếng nhắc nhở vì cố tình kéo dài thời gian được ngắm Tâm. Một tia sáng xuyên qua tầng lá, vô tình đổ lên mái tóc nàng, những sợi tóc mảnh mai như tỏa hào quang, tôn vinh từng đường nét hoàn mỹ trên gương mặt của Tâm. Bắt gặp ánh mắt ngơ ngác của Thành nhìn mình, Tâm chợt khẽ cúi đầu mỉm cười, hai má đỏ hây hây. Thành và cậu phục vụ bên cạnh như ngừng thở.
– Em uống nước đi! – tay bắt cầm chiếc muỗng khuấy khuấy ly nước cam, đưa sang cho Tâm.
– Dạ.
Tâm nhận lấy, đôi môi nhỏ đỏ hồng của nàng ngậm khẽ chiếc ống hút, mắt nhìn lơ đãng.
– Tâm này, em… em có bạn trai chưa? – Thành hỏi nhỏ, tim anh đập nhanh.
– Hi hi.. Bạn trai à! Vô số, nhớ không hết! – Tâm nhoẻn miệng cười nhìn Thành.
– Vậy à… – Mặt Thành đen lại, tim anh chợt thắt lại như ngừng đập.
Tâm quan sát nét mặt hụt hẫng của Thành, nàng cảm thấy anh thật đáng yêu.
– Sao anh không hỏi em có người yêu chưa? – Tâm nói nhỏ sát bên tai Thành, hơi thở thơm ngát của nàng lướt qua mũi anh.
Thành hít một hơi thật sâu, anh tham lam cuốn hết mùi hương của nàng vào buồng phổi mình. Thành ngẩn đầu lên nhìn sâu vào đôi mắt Tâm.
– Vậy em có người yêu chưa? – Thành nín thở chờ câu trả lời.
– Đương nhiên là có rồi. Không phải một mà là hai người đó. – Tâm không ngăn được mình trêu chọc Thành lần thứ hai.
– Một người là Cha, một người là Mẹ em. – Nhìn thấy khuôn mặt Thành như dài ra, Tâm buông tha việc dày vò anh.
– Trời.. Em.. Em thật là.. – Thành đỏ bừng cả mặt, không biết vì tức giận, hay vì vui sướng.
Tâm nhịp nhịp chân lơ đãng nhìn quanh, nhưng tim nàng đập thật nhanh. Nàng đang chờ đợi lời ngỏ ý của Thành. Nói ra thật khó tin, nhưng đây quả thật là lời ngỏ ý đầu tiên mà Tâm nhận được.
– Em .. Em có muốn.. – Thành ấp úng, bắt gặp ánh mắt Tâm chăm chăm nhìn mình, đôi mắt nàng long lanh như chờ đợi.
– … Em muốn .. uống gì khác không? – Thành lúng túng thế nào lại nói ra như vậy.
Tâm tròn mắt nhìn Thành. Nàng không tin nổi vào tai mình, khi mình chờ đợi anh ta ngỏ ý làm quen, anh ta lại nói nhăng nói cuội như vậy. Bao nhiêu uất ức tủi thân trước đây như đồng loạt ùa về, mắt Tâm rưng rưng, nhìn khuôn mặt cười cười ngây ngô của Thành trước mặt mình sao đáng ghét như thế, nàng cảm thấy mình đang bị trêu chọc.
Tâm mím môi, nước mắt trào ra khóe mắt, nàng đứng bật dậy. Cùng lúc đó, Thành thảng thốt khi thấy Tâm khóc, anh cũng đứng theo Tâm. Như đã định trước, mặt hai người chạm vào nhau. Thời gian như ngừng trôi. Đôi môi Thành run rẩy bên khóe môi Tâm, anh ngửi được mùi hương thơm ngát trinh nguyên của nàng. Tâm nhắm chặt hai mắt, nước mắt nàng vẫn chảy dài trên mặt, hai chân nàng run rẩy.
Đôi môi ấm áp của Thành từ từ thật chậm áp lên môi Tâm, cảm giác lâng lâng mềm mại truyền qua anh. Lưỡi anh chậm rãi tiến nhập giữa đôi môi Tâm, hai chân nàng như nhũng ra, vòng tay Thành ôm choàng lấy vòng eo thanh mảnh của nàng, kéo cơ thể nàng áp sát anh. Lưỡi anh tìm được khẽ hở, Tâm run rẩy mở hé miệng mình, đón nhận nụ hôn đầu đời. Cơ thể nàng rạo rực nóng bừng lên, cả người mềm nhũn không xương tựa hoàn toàn vào lòng Thành, hơi thở hai người quyện vào nhau, say đắm, đê mê, ngây ngất.
Không biết trải qua bao lâu, đến lúc điện thoại trong túi Thành reo vang, hai người như bừng tỉnh buông nhau ra. Tâm cúi gằm mặt, hai má đỏ bừng, cố gắng lấy lại hơi thở. Nàng không dám nhìn anh, nhưng lòng nàng vui sướng khó tả, cuối cùng nàng cũng được thưởng thức hương vị của tình ái. Nó thật tuyệt.
– Dạ! Dạ, bọn con đi uống cafe thôi mà! Dạ, về liền. – Thành vừa trả lời điện thoại vừa hổn hển.
Anh nhét điện thoại vào túi quần, mắt nhìn Tâm. Nàng đang bối rối, đầu cúi xuống, hai bàn tay đan xoắn với nhau. Thành bước đến, tay nhẹ nhàng kéo nàng ngã vào lòng mình, đầu anh cúi xuống, hít lấy hương thơm trong tóc nàng.
– Em làm bạn gái anh nhé! – Thành nói nhỏ vào tai Tâm.
Tâm vui sướng dâng tràn trong lòng. Mọi việc diễn ra như một giấc mơ, nhưng hình như hơi nhanh. Có nhanh quá chăng, khi nàng vừa gặp Thành mới ngày hôm qua.
– Em… Em không muốn mọi chuyện nhanh như vậy. – Nàng tắt ngang, vì quả thật vắt óc nàng ra cũng không có lấy nữa câu để bày tỏ tình cảm.
– Được, được mà. Anh chỉ cần em cho anh một cơ hội chứng minh tình cảm của mình. Được không Tâm? – Thành nói, ánh mắt anh nhìn nàng thật chân thành.
Tâm gật đầu, mắt nàng long lanh sung sướng.

Tâm và Thành giao hẹn trong mấy ngày thi cử của nàng, cả hai phải nghiêm túc tránh ảnh hưởng đến tinh thần nàng.
Bốn ngày thi căng thẳng trôi qua. Tâm khá hài lòng với chất lượng bài làm của mình. Tâm biết khả năng của mình, nàng đã cố gắng hết sức.
Chú Thuận muốn tranh thủ cuối tuần cùng mọi người đi Vũng Tàu chơi, xem như thưởng cho Tâm sau kỳ thi căng thẳng. Ông Sơn cũng phấn khởi hưởng ứng nhiệt tình, tuy ông là người con của vùng sông nước nhưng cũng không mấy dịp được đi biển.
Sáng sớm hôm sau, một chiếc xe hợp đồng 7 chỗ, được chú Thuận thuê, đậu chờ sẵn trước nhà.
Bốn người hớn hở lên xe. Tâm rất vui vì cũng khá lâu rồi nàng không được đi Vũng Tàu chơi. Trên xe mọi người sôi nổi vui cười. Thoáng chốc khoảng cách thầm lặng giữa chú Thuận và Tâm sau chuyện đêm đó, bị xóa mờ.
Xe đến Vũng Tàu lúc đồng hồ chỉ mới điểm 9h00 sáng.
Chú Thuận rất chịu chơi, thuê hẳn 2 phòng trong Resort sát bãi biển. Một phòng dĩ nhiên là dành cho Tâm, ba người đàn ông ngủ chung phòng còn lại.
Khu resort có bãi biển riêng và một chiếc hồ bơi thật lớn. Tâm thấp thỏm không yên, nàng nhìn thấy biển liền muốn tắm ngay. Nhưng chưa biết làm sao rủ anh Thành đi cùng, dù sao nàng và Thành chưa công khai với ai. Tâm chán nản chờ nhưng Thành không hiểu ý nàng, cứ ru rú trong phòng như thử thách lòng kiên nhẫn của nàng.
– Cộc cộc.., Tâm ơi! Đi bơi không?
Thành háo hức gõ cửa phòng Tâm, anh chờ đợi mãi mới có cơ hội. Ba anh và chú Sơn đi ra vựa hải sản mua đồ nhậu buổi trưa, thế là Thành mau chóng thay quần bơi, chạy ào qua đây.
Nhưng cánh cửa vẫn đóng im ỉm, dù anh gõ mấy lần cũng thế. Tâm đã đi ra khỏi phòng.
Thành chán nản ngồi trên bậc cửa, thở dài.
– Bây giờ biết đi đâu tìm nàng đây, đã không rành Vũng Tàu thì đi đâu được chứ? – Thành thầm nói với mình.
Tâm không hay biết rằng nàng vừa rời đi 5 phút thì Thành sang phòng.
Nàng khoát một chiếc áo choàng của khách sạn, đi bộ dọc theo bờ biển, tay cầm đôi dép để đôi chân trần cho sóng biển vỗ về. Tâm ngẩn đầu hít một hơi thật sâu, mùi tanh tanh mằn mặn của biển làm tâm trạng nàng hưng phấn.
Bãi biển riêng của resort khá vắng khách, chỉ vài ba tốp thanh niên nam nữ vui đùa với nhau, tiếng nói cười văng vẳng vọng lại trong gió.
Tâm đến bên một chiếc ghế dài nằm dưới chiếc dù vải trắng, nàng ngồi xuống. Tâm hơi e ngại việc phải bơi một mình, dù rất nôn nóng nhìn sóng biển rì rào kêu gọi.
– Lẹ lên coi. Làm gì mà lâu vậy chứ?
– Mới có năm phút… Đi.. Xuống thôi.
Hai cô gái trò chuyện xôn xao, nắm tay nhau đi xuống biển. Nhìn hai cô gái đó làm Tâm càng khó chịu trong lòng hơn.
Trước khi đến đây, nàng đi ra ngoài mua một bộ đồ bơi, với giá trên trời, năm trăm ngàn đồng. Nhìn bộ bikini bằng thun màu xanh đọt chuối trong tay Tâm tiếc lắm, nhưng giá đó dường như rất bình thường ở nơi như thế này. Tâm ngắm nhìn mình trong gương, bộ đồ thật mỏng manh, ôm sát thân mình, màu xanh làm nổi bật làn da trắng tinh của nàng. Đây là lần đầu tiên Tâm thấy tự hào về cơ thể của mình.
Nàng mím môi đang định xuống bơi một mình. Đột nhiên trước mắt nàng tối sầm, hai bàn tay to lớn che kín hai mắt nàng. Tâm chưa kịp phản kháng thì môi nàng bị chiếm đoạt bởi một đôi môi ấm áp, quen thuộc. Tâm nhận ra kẻ đang đường đột cưỡng hôn mình. Hai tay nàng vòng qua cổ anh, miệng nàng hé mở đón nhận chiếc lưỡi tham lam của Thành. Vị ngọt thơm đầu lưỡi làm cả hai mê luyến, ôm ghì lấy nhau như muốn cùng hòa làm một.
Tâm cảm nhận bàn tay của anh đang lần mò vào mép áo khoát của mình. Nàng biết mình nên ngăn cản Thành, nhưng không hiểu sao, nàng vẫn chần chừ. Những ngón tay ấm áp của anh vuốt ve mơn trớn trên làn da mịn màn của nàng, hơi thở nàng bắt đầu nhanh hơn. Cả bàn tay anh úp lên một bên ngực Tâm, bầu ngực nhỏ bé của nàng run rẩy theo từng nhịp mân mê nhẹ nhàng của anh. Tâm nhẹ nhàng đẩy anh ra, nàng ý được sự rạo rực nóng bừng trong cơ thể mình, nàng càng ý thức được địa điểm này không thích hợp cho những hành vi âu yếm nhau..
– Thôi anh… – Tâm lí nhí, mặt đỏ bừng.
– Mình đi bơi nhé. – Thành nói.
Mắt Tâm sáng lên, gật đầu lia lịa. Nàng vụt đứng lên, cởi chiếc áo choàng đang mặc trên người. Thành sừng sờ nhìn Tâm. Cơ thể nàng quá đẹp, thanh mảnh, làn da sáng bóng trắng hồng. Thành chợt hơi xoay người, mặt anh đỏ lên, dưới quần anh u lên một khối lớn. Rất may là Tâm không biết.
– Đi anh. – Tâm nắm tay anh kéo đi.
Cơ thể thanh mảnh của Tâm trong bộ bikini mỏng manh bắt đầu lôi kéo rất nhiều ánh mắt của những người tắm biển. Được nàng nắm tay kéo đi, Thành cũng thầm tự đắc.
Hai người cố tình đi xa hơn mọi người, đến chỗ nước cao quá ngực. Tâm thích thú reo vui. Nàng đùa giỡn như một bé gái leo lên lưng Thành, tay ôm chặt lấy cổ anh, dứt khoát không buông tay. Sau một lúc đùa giỡn, Tâm mệt nhoài, hai tay nàng lỏng ra, mặc cho anh kéo nàng lên phía trước.
– Đừng anh. Người ta nhìn kìa. – Tâm nói trong hơi thở hỗn hển, môi nàng bị anh cuốn lấy.
Hai tay Thành không yên vị, liên tục vuốt ve ngực nàng, làm cơ thể Tâm nhộn nhạo, mặt đỏ bừng lên.
– Em có biết là người ta nói, ngực con gái phải có hơi của con trai mới lớn lên được không? – Thành nói nhỏ vào tai nàng.
– Anh… Anh gạt em. Làm gì có chuyện đó chứ? – Tâm chống cự yếu ớt, hai vú nàng truyền đến cảm giác ray rứt thiếu thốn kỳ lạ.
– Anh không gạt em bao giờ! Em không nhìn những người bạn em có bạn trai ah?
– Em…
Tâm chợt nhớ đến đám bạn mình dưới quê, tụi con Thúy, dường như … dường như ngực chúng nó có to và đẹp hơn sau khi có bạn trai.. Nàng cũng không biết đâu là sự thật. Nhưng nàng cũng muốn đáp ứng theo cảm giác rạo rực của cơ thể, dù sao theo nàng nhớ là mẹ không có dặn dò gì về việc này.
Tâm thoáng chần chừ buông tay xuống không ngăn cản bàn tay của Thành nữa. Mặt nàng đỏ bừng, cúi xuống nhìn hai bàn tay Thành mân mê hai vú mình, qua làn vải mỏng có thể thấy hai núm vú nhỏ xinh của nàng săn cứng lại, nổi cộm lên. Ngón tay anh cố tình nghịch nhẹ nhẹ lên hai điểm nhỏ u lên dưới làn vải.
– Cho anh hôn nó nhé. – Thành nói.
Tâm khẽ gật đầu, hai má nóng bừng lên. Thành khẽ xoay người Tâm, hướng lưng nàng về phía nhóm người tắm biển đằng xa. Tay anh run rẩy, khẽ kéo một bên áo bơi của nàng lệch qua. Mặt Tâm đỏ bừng như gấc chín, hai chân nàng run lẩy bẩy, hơi thở dồn dập. Núm vú đỏ hồng của nàng đang đưa ra trước mặt Thành, dù rất ngượng ngùng nhưng Tâm muốn đuợc nhìn miệng anh ngậm lấy nó. Trong những câu chuyện thầm kín của đám bạn Tâm đôi khi có nhắc đến cảm giác tê tái này, nàng từng im lặng lắng nghe và hâm mộ.
Miệng anh chạm nhẹ vào đầu vú nàng, anh nghe được hơi thở nàng như nghẹn lại trong giây phút này. Thành dùng đầu lưỡi mình nhẹ nhàng liếm quanh núm vú nàng, rồi há miệng mút lấy nó, vị mặn mặn của nước biển, sự mềm mại trên đầu lưỡi làm anh phấn khích. Người Tâm giật lên nhẹ nhẹ, nàng rít khẽ qua kẽ răng, hai tay bấu chặt lấy hai vai anh. Ôi, đúng là cảm giác này, nó tuyệt dịu làm sao, hạ thể nàng nóng lên hừng hực, dù đang ngâm mình trong nước nhưng hạ thể nàng vẫn nóng bừng lên.
Thành hôn đều cả hai vú Tâm, hai núm vú nàng như nức nở, tan.ra trong miệng anh. Hai tay anh ôm ghì lấy nàng, dương vật anh căng phồng lên cạ vào vùng thịt mềm mại nóng hừng hực giữa hai chân Tâm. Một bàn tay Thành luồn vào quần bơi của nàng xoa nhẹ bờ mông láng mịn của nàng. Bàn tay anh thổn thức muốn đi xa hơn, nhưng không dám, vì Thành qủa thật chưa từng được chạm vào nơi thần bí đó của bất cứ người con gái nào.
– Ngừng lại đi anh. Em chết mất. – tiếng kêu của Tâm nhỏ như tơ trong hơi thở bên tai anh.
Thành lưu luyến hôn nghiến lấy hai núm vú nàng lần cuối, rồi tự tay kéo áo che lại cho Tâm. Mặt Tâm đỏ bừng, nàng hơi bẽn lẽn không dám nhìn lên. Thành nâng cằm nàng lên, nhìn sâu vào mắt nàng, đôi mắt long lanh, sâu thẳm như hút hết hồn anh vào đó.
– Em đẹp lắm, em biết không? Chưa bao giờ anh gặp người con gái nào đẹp hơn em.
Anh cúi xuống đặt lên đôi môi đỏ hồng của nàng một nụ hôn thật sâu. Một giọt nước mắt hạnh phúc trào ra khóe mắt nàng, đây là lời khen tặng đầu tiên Tâm nhận được từ một người con trai. Nàng không biết mối quan hệ của mình và Thành phải định nghĩa như thế nào, nàng cũng không biết mình có tình cảm với anh hay không, nhưng một điều nàng có thể khẳng định, bên anh nàng rất vui và hạnh phúc

Làn nước mát từ vòi sen làm cơ thể Tâm dịu lại. Nàng nhìn hai núm vú tấy đỏ của mình, nghĩ đến chiếc lưỡi của anh, hạ thể nàng lại hơi nhột nhạt khó chịu. Tâm kéo chiếc quần tắm xuống chân. Nàng sững sốt nhìn thấy hai mép âm hộ mình như phồng lên, nhòe nhoẹt nước nhờn. Tay nàng sát xà bông vào nơi đó, rửa đi, nhưng mãi cứ còn trơn tuột. Tâm không phải con nít, nàng biết đó là gì, cơ thể nàng đã sẵn sàng cho một cuộc giao hoan đầu đời.
Buổi ăn trưa thật vui. Hải sản các loại đầy bàn. Hai má Tâm ửng đỏ, nàng càng xinh đẹp hơn, có lẽ vì ly rượu của cha đưa cho nàng, cũng có thể vì ánh mắt như thiêu đốt của Thành ngồi đối diện.
– Anh thấy tôi nói chính xác không? Ra chợ mua hải sản giá rẻ, mang vô đây nấu, chấp nhận phụ thu vẫn rẻ chán. Ha ha… – Chú Thuận tự đắc vỗ đùi nói.
– Ừ.. Đúng đúng. – Cha Tâm cũng gật gù khen phải.
– Dzô dzô…
Hai người uống cũng vừa phải, như cùng thống nhất dưỡng sức vui chơi cho ngày sau.

– Tâm ơi! Tâm…
Tâm mơ màng nghe tiếng réo gọi của Thành. Nàng bừng tỉnh, nheo mắt nhìn đồng hồ. Hai giờ sáng.
Tâm dụi dụi mắt, tay vuốt lại mái tóc mình, rồi chỉnh đốn lại bộ đồ ngủ thun đang mặc.
Cánh cửa bật mở, trước mặt nàng là khuôn mặt ngượng ngùng của Thành.
– Anh … Anh xin lỗi. Anh nhớ em quá. Anh ngủ không được. – Thành áy náy gãi gãi đầu.
Tâm không biết nói gì, nàng không nỡ trách anh, nhìn anh áy náy khổ sở giải thích, tự nhiên nàng cảm thấy vui vui. Có lẽ Thành đã yêu nàng thật. Chợt Tâm rùng mình, gió biển đêm không hiền lành gì, nếu đứng đây lâu có lẽ nàng trúng gió mất.
– Anh về ngủ đi. Em không đứng đây lâu được đâu. – Tâm nói.
– Em… Em cho anh vào phòng nhé. Anh sẽ ngoan mà. Anh chỉ ngồi nhìn em một chút thôi. – Thành năn nỉ, ánh mắt anh thật chân thành.
– Em… Nhưng… Thôi, kì lắm. Có ai biết thì sao? – Tâm e ngại, nhưng nghĩ đến những nụ hôn cháy bỏng của anh, nàng thoáng chút chờ mong.
– Anh ngồi chút thôi. Không ai biết đâu. Đi mà… Tâm. – giọng nói anh thật ấm áp và thuyết phục.
– Ừ. Nhưng anh phải ngoan đấy, không thì em đuổi về đó. – Tâm lùi người lại cho anh vào.
Tâm vừa khép cánh cửa phòng lại thì hai cánh tay khoẻ mạnh của anh đã ôm choàng lấy nàng. Anh rút vào bên cổ nàng, tham lam hít lấy mùi hương từ mái tóc Tâm.
– Em đừng lo lắng gì hết. Anh hứa anh ngoan mà. Anh chỉ muốn hôn em một chút thôi. Một cái thôi cũng được. – Thành nói nhỏ vào tai Tâm, hơi thở anh ấm áp phả vào tai làm nàng rùng mình.
Tâm quay lại, tay nàng vòng lên ôm lấy cổ anh, ánh mắt nàng long lanh hạnh phúc.
– Không phải một cái. Mà nhiều cái, được không?
Đôi môi đỏ hồng của Tâm hé mở, đón chiếc lưỡi anh cuốn lấy lưỡi nàng. Cơn ngái ngủ hoàn toàn biến mất, thay thế bằng sự phấn khích rạo rực trong người Tâm.
Thành bế bổng nàng lên, bước về chiếc giường, môi hai người vẫn không rời nhau. Anh nhẹ nhàng đặt nàng xuống.
Mắt Tâm nhắm lại, hơi thở nàng nhẹ như tơ, cảm nhận đôi môi anh hôn xuống cổ nàng, ấm áp trên làn da mềm mại, rồi chậm chậm hôn lên đầu vú nàng nổi cộm dưới lớp áo.
– Ưm..
Mặt Tâm đỏ bừng vì xấu hổ, nàng vừa bất ngờ phát ra tiếng rên nhẹ. Cơ thể nàng đang nóng lên hừng hực, cảm giác rạo rực thiếu thốn đang thiêu đốt nàng.
Tâm cảm nhận hai tay mình bị đưa lên đầu, anh cởi chiếc áo thun của nàng.
Thành áp mặt lên bộ ngực trần của Tâm. Cảm giác thật ấm áp, tuyệt vời. Lưỡi anh liếm nhẹ nhàng quanh núm vú nàng, Tâm run rẩy. Hạ thể nàng nóng bừng lên, ướt đẫm.
Hai tay anh nắm lấy lưng quần thun của Tâm, kéo xuống nhẹ nhàng. Chợt bàn tay Tâm nắm lấy anh ngăn lại, mắt nàng như trách cứ.
– Anh xin lỗi.. Anh muốn hôn cả cơ thể của em… Anh… Em không đồng ý thì ..
Tay anh buông lỏng ra, nhưng tay Tâm vẫn giữ nó lại trên lưng quần nàng.
– Anh phải hứa với em là anh không được cởi quần áo. Được không? – Tiếng Tâm nhẹ như tơ.
– Anh hứa. – Thành mím môi gật đầu thật mạnh.
Tay Tâm rời khỏi tay anh, lưng nàng hơi ưỡn lên. Chiếc quần thun và cả quần lót của nàng nhanh chóng bị anh kéo xuống. Hai mắt Tâm nhắm chặt, mặt đỏ bừng lên, cơ thể nàng run rẩy. Thành thẫn thờ nhìn cơ thể trắng tinh, từng đường nét thanh mảnh của Tâm. Giữa hai chân khép chặt của nàng, vung lên hai mép thịt hồng hào che phớt dưới lớp lông tơ thưa thớt. Thành thấy cổ họng mình khô khốc, dương vật anh căng phồng lên, chật chội.
Tay anh nóng hừng hực, vuốt ve mơn trớn trên cơ thể Tâm thật chậm từ hai bầu ngực xuống đến bụng và lướt nhanh đến đầu gối. Bàn tay anh trượt vào giữa hai đùi nàng, chậm chậm trượt lên. Anh lắng nghe hơi thở Tâm dồn dập, gấp gáp. Hai chân nàng cứng đờ, run rẩy, chờ đợi.
– Anh.. Ah.. – Tâm bật kêu nhẹ.
Bàn tay nóng ấm của anh đặt lên hai mép thịt đỏ hồng ẩm ướt của Tâm. Hai tay nàng bấu chặt lấy tấm nệm giường. Hai chân run rẩy bị anh nhẹ nhàng tách dần ra.
– Anh ơi.. Ưm..
Ngón tay anh miếc nhẹ dọc khe âm hộ Tâm, cảm giác mềm mại, ấm áp, ướt đẫm của nàng làm anh phấn khích.
Tâm cảm nhận đôi môi anh hôn hai đùi mình, anh di chuyển thật chậm, đến gần hơn, gần hơn.
– Ôi.. Anh ơi..
Bất chợt anh ngậm hết âm hộ nàng vào miệng, chiếc lưỡi ấm áp của anh quét dọc âm hộ nàng. Tâm oằn người rên lớn, hai chân nàng kẹp chặt đầu anh. Cảm giác sướng khoái đầu đời dâng tràn, âm hộ nàng nức nở.
– Anh ơi!… Em chết mất. Em.. Ưm..
Tâm rên rỉ lớn dần. Đầu óc nàng mụ mị. Nàng cảm nhận sâu trong người mình tuôn trào không ngớt. Cơ thể nàng gồng cứng lên.
Thành bị kẹp cứng giữa hai đùi nàng. Miệng anh như bị nhấn chìm trong âm dịch tuôn trào liên miên của Tâm. Anh biết nàng vừa đạt cao trào. Cơn cực khoái đầu đời đến thật nhanh và mãnh liệt.
Tâm lim dim, người nàng mềm nhũn, cơn sướng khoái vừa rồi thật mãnh liệt còn âm ỉ trong lòng. Tâm nhìn anh, suýt bật cười vì thấy anh đang hít thở dồn dập, miệng anh tèm lem nước nhờn của nàng. Tâm lấy góc chăn lau miệng cho anh.
– Em cảm ơn anh. – Tâm lí nhí, hai má đỏ bừng.
– Anh suýt chết đuối đấy. – Thành hôn lên môi nàng, nói nhỏ.
– Anh dám trêu em? Do ai làm em như vậy chứ. Hả?
Tâm la lên, hai nấm tay đánh bụp bụp lên ngực Thành. Anh bật cười, vật nàng ngã xuống, đè lên cơ thể nàng hôn nghiến lấy đôi môi xinh đẹp của Tâm.
Tâm cảm nhận một khối u rất cứng đang cấn vào giữa hai chân nàng. Nàng biết đó là vật gì. Nàng nhìn anh, chợt cảm thấy thương anh thật nhiều.
– Em.. Em không cho anh. Anh có buồn không? – Mắt Tâm long lanh nhìn anh.
– Anh hiểu mà. Anh được gẫn gũi em như thế này. Anh đã hạnh phúc lắm rồi. – Thành nhìn nàng nói thật chân thành.
– Em.. Em.. Có thể giúp anh.. như anh mới làm cho em.. – Tâm cúi đầu thật thấp như muốn giấu trong ngực mình.
– Em.. Em nói thật chứ? – Thành chưa tin vào tai mình.
Tâm gật đầu thật nhẹ, vẫn không dám ngẩng lên nhìn anh.
Thành sung sướng râm ran trong lòng. Anh đứng phắt dậy trên giường, cởi phăng chiếc áo ném xuống đất, tuột luôn quấn mình. Dương vật anh bung ra căng phồng, kiêu hãnh.
Anh chậm rãi quỳ xuống trước mặt Tâm. Nàng nhắm chặt hai mắt, cơ thể run rẩy.
Đôi mắt Tâm hé mở ra, mặt nàng đỏ bừng lên nhìn dương vật của anh ngay trước mặt mình. Nàng chưa bao giờ được nhìn dương vật đàn ông cương cứng rõ ràng như vậy. Trên đầu dương vật u ra như chiếc nấm, đỏ bầm, thân mình nổi lên những mạch máu xanh xanh uốn lượn vào trong đám lông rậm rạp xoăn tít.
Cảm nhận ánh mắt Tâm như dò xét trên dương vật mình, Thành phấn khích đến đỏ bừng cả mặt. Anh đã từng xem những đoạn phim người lớn, đó là tất cả kiến thức mà anh có. Nhưng anh không nghĩ rằng mình sắp được Tâm làm như vậy. Hơi thở anh dồn dập phả lên mái tóc của nàng.
– Em.. Em không biết phải làm gì? Anh chỉ em nhé. – Tâm lí nhí.
– Ừm..
Thành nâng cằm nàng lên, hôn đôi môi thơm mát của nàng. Anh nằm xuống bên cạnh nàng, dương vật anh đung đưa trước mặt Tâm. Anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, đặt dương vật mình. Bàn tay nàng run rẩy nắm nhẹ dương vật anh.
– Hôn nó đi em.
Tâm đỏ bừng mặt cúi xuống, nàng nhìn thấy đầu dương vật anh rỉ ra một giọt nước trong veo. Nàng đưa lưỡi mình chạm nhẹ, giọt nước đó bám lấy lưỡi nàng, vị hơi tanh tanh. Chợt Tâm nhìn lên thấy hai mắt anh đang mở lớn nhìn mình, mặt đỏ bừng phấn khích.
– Anh không được nhìn em.
– Được được, anh không nhìn. Không nhìn.
Thành vớ chiếc gối bên cạnh úp lên mặt mình.
Lưỡi Tâm liếm quanh đầu dương vật căng bóng của anh. Nàng thấy hai bàn chân anh run nhẹ, các ngón chân cúp lại. Anh thích nàng làm vậy. Nàng bắt đầu liếm khắp dương vật anh, thấm đẫm nó với nước miếng của mình.
– Ưm.. Em mút nó đi. Như mút cà rem vậy đó. – tiếng anh ngắt quãng vang bên tai nàng.
Tâm tròn mắt. Nàng không biết miệng mình có đủ lớn để ngậm lấy nó không. Nàng hít sâu một hơi, há miệng thật lớn, từ từ nuốt nó vào miệng.
– Ưm.. Ah.. Đừng.. Đừng để răng em cạ vào, anh đau.. – Thành thở dốc nói.
Tâm dùng đôi môi mình mím lấy thân dương vật, đầu nàng nhịp nhàng chậm rãi lên xuống. Nàng nghe anh hít hà bên tai mình. Tay anh chợt đưa xuống nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng đang nắm thân dương vật anh. Anh hướng dẫn bàn tay nàng vuốt dọc thân dương vật. Tâm bắt đầu thực hiện nhuần nhuyễn hơn, miệng nàng lên xuống đều đều, bàn tay vuốt dọc thân dương vật.
– Anh yêu em lắm Tâm ơi! Em tuyệt vời lắm.. Ưm.. – Tiếng anh vang lên bên tai nàng.
Chợt hai chân anh dũi thẳng, gồng cứng người. Dương vật căng cứng của anh khẽ run lên. Một dòng chất lỏng nóng hổi bắn vào miệng nàng.
– Ưm- Tâm hoảng hốt, nhả dương vật anh ra.
Miệng nàng lỡ nuốt mất dòng tinh đầu tiên của anh, vị tanh nồng, mằn mặn. Mắt Tâm mở to nhìn dương vật anh co giật trong tay mình, nó phúng xuất ào ạt từng đợt từng đợt, chảy tràn xuống bàn tay nàng.
– Anh… Anh xin lỗi. Anh mất kiểm soát. Anh… – Thành bối rối nhìn nàng, anh biết anh đã lỡ ra trong miệng nàng.
Tâm chỉ lắc đầu nhẹ nhẹ như ý nói không sao. Mắt nàng vẫn nhìn dương vật anh giật nhẹ, mềm dần trong tay mình. Bàn tay nàng dính đầy tinh trùng trắng đục. Không biết nàng đang nghĩ gì, mặt chợt đỏ bừng lên. Tâm nhìn anh với ánh mắt long lanh yêu thương. Tuy chưa trao thân cho anh, nhưng giờ đây Tâm đã xác định nàng là người của anh mãi mãi.
Dưới làn nước vòi sen ấm áp, Tâm và Thành cuốn lấy nhau, từng cái vuốt ve mơn trớn, hơi thở dồn dập hòa cùng tiếng rên rỉ, làm không gian nhỏ bé của căn phòng tắm tràn ngập dư vị tình ái.

4 thoughts on “Nữ diễn viên – Phần 2”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *