Ngân – Phần 13

28Jul - by admin - 5 - In Truyện sex có thật


Ngân - Phần 13
Phần 13
Những ngày tháng cứ thế trôi qua lặng lẽ.. Hết tháng 1 đến nơi rồi… Nó cũng ít bị chú ý hơn… Tóc cũng đã dài ra nên không phải đội mũ nữa…
Nó cũng đã qua được kiểm tra học kì với số điểm tương đối cao… Nhờ gái kèm đấy. Công nhận gái học giỏi thật.. Thỉnh thoảng nó cũng hay gặp chị… Chị xinh hơn… Và lúc nào cũng có anh chàng kia kè kè bên cạnh… Chắc là yêu rồi… Nó nghĩ vậy… Cảm giác cũng không đến nỗi tệ nhưng cũng chẳng vui vẻ được…
Gái giờ quản lý nó ghê gớm.. Thấy nó léng phéng là lại vùi dập nó luôn… Dữ dội thật… Nhưng cái gì quá thì cũng không tốt… Quản lý thế thì lâu dần cũng làm nó khó chịu… Đỉnh điểm có lần có đứa con gái hỏi bài nó. Nó cũng biết ý chỉ lên chỗ gái… Nhưng hai bà này ghét nhau… Sau một hồi nì nèo thì nó cũng phải đồng ý chỉ… Đúng lúc hăng say thì gái vào… Thế là giận… Không nói gì cả tuần…
Nó dỗ đến ngày thứ ba thì cũng chán. Nên nó lại kệ… Như ngày trước thì nó sẽ im lặng kệ. Nhưng giờ khi mọi thứ trở nên hiển nhiên là gái với nó đang yêu nhau thì kệ cũng chẳng được. Cảm giác khó chịu lắm…
1 tuần sau, đang ăn cơm thì gái đi xe vào đứng trước cửa phòng. Nó biết nhưng vẫn kệ… Gái ngồi trước mặt nó…
– Chồng thích chơi trò im lặng không?
– …
– Chồng nhớ đấy?
– …
– Chồng thích thế chứ gì?
Ra đây là cái kiểu muốn được dỗ ấy mà. Đáng yêu lắm…
– Lại đây bảo.
Nó vẫy gái lại gần trong khi uống ngụm nước để kết thúc bữa trưa…
– Làm gì?
Gái lèm bèm nhưng vẫn ra chỗ nó…
Nó kéo gái đẩy nhẹ xuống giường… Và chuyện gì xảy ra thì ai cũng hiểu…

– Chồng đúng là quá đáng… – Gái nói khi đang gối đầu vào tay nó…
– … – Nó nhìn gái
– Sao lại làm thế? – Gái nhìn nó đầy trách móc…
– Nó cứ dính vào đấy chứ?
– Không biết. Từ mai cấm đi với con khác… – Gái vẫn khăng khăng
– Chồng không làm gì thật. Chúng nó hỏi thì chồng trả lời thôi…
– Cấm trả lời… Không ăn đập… Vợ mách bố…
– …
Cái này thì nó chịu…
– À chồng nhớ mai là ngày gì không?
– Thứ 2.
– Hai cái đầu chồng ấy… – Gái gõ đầu nó
– Úi… Đau chồng… Thế mai là ngày gì?
– Đầu chồng làm sao đấy… Sinh nhật cũng quên… Mai sang nhà vợ ăn cơm..
Ờ nhỉ… Lâu lắm rồi nó chẳng còn nhớ ngày sinh nhật là gì nữa. Nó lại nhớ về xóm nghèo nhà nó lúc còn nhỏ… Cả xóm nghèo nên cái khái niệm sinh nhật với nó và lũ trẻ là một cái gì đó rất xa vời… Vì cứ đi thả diều với chăn trâu, hôm nào đi học thì thôi chứ nghỉ là lại đi thì cần gì phải biết đâu là ngày tháng nữa… Sáng đi chiều về… Mang cơm nắm theo… Nhà nó chẳng có trâu nhưng nó bon bon đi theo lũ trẻ… Hôm lấy củi… Hôm chặt măng… Chiều về thì buộc dây vắt lên 2 bên lưng trâu đi về… Cái thân thì bé tí tẹo con trâu đứng trước mặt là chả thấy tổ quốc ở đâu nữa rồi… Vậy mà cũng có sao đâu… Vẫn đều đều… Sau này lớn cũng chẳng quen tổ chức sinh nhật cho mình nữa…
– Chồng??
– Hả? – nó giật mình
– Tối mai sang vợ ăn cơm…
– Tuân lệnh…
– Hihi…
Tối hôm sau thì gái sang đón nó. Thỉnh thoảng nó vẫn sang nhà gái ăn chực mà. Nhưng hôm nay hình như không có ai ở nhà… Gái bịt mắt nó kéo lên phòng… Dắt mãi mới lên được cái cầu thang… Lên phòng phòng gái… Nó biết vì nó ngửi thấy mùi thơm ấy… Gái chạy đi đâu đó.. Trước khi đi còn dặn nó cấm cởi… Đợi vợ 5 phút đi đóng cửa… Nó cũng để im luôn… Lúc sau gái đi lên… Ôm khẽ nó… Cởi khăn ra và thì thầm
– Chúc mừng sinh nhật chồng…
Nó cũng biết là gái sẽ làm vậy… Nhưng thế này thì quá nhiều… Gái trang trí phòng của gái đẹp lắm cứ như thể là phòng tân hôn vậy… Thiếu mỗi ảnh cưới, chim bồ câu với chữ hỉ. Những ánh nến lung linh làm căn phòng ấm áp lên hẳn ở giữa cái hình trái tim do nến tạo nên là chiếc bánh sinh nhật có tên nó và gái… Trên tường thì một dòng chứ nhỏ tiếng pháp… Sau này gái nói cho nó biết là một lời hứa của gái dành cho nó…
Nó nhìn gái lâu lắm… Nó vui… Rất vui là đằng khác… Nó bật cười hạnh phúc… Ôm gái thật chặt…
– Cảm ơn vợ…
– Hihi. Ai bảo anh là chồng của vợ Thì quá khứ rất gần…
Hôm nay nó gặp lại nhỏ… Chả thể nhận xét được nhỏ chỉ với một hai từ… Nhỏ xinh hơn, ngoan hơn, hay cười và biết nhường nhịn hơn… Nó và nhỏ ngồi trong quán cafe mà ai cũng nhìn nhỏ… Chuyện… Du học sinh mà… Cái lối sống của nhỏ thì tây tây từ lúc nó gặp rồi… Nhỏ nhìn nó lâu lâu rồi mới mở lời.. Mặt buồn buồn.
– Em nghe chuyện của anh rồi…
Nó im lặng tựa đầu vào thành ghế. Ngửa cổ lên, nhắm mắt hít một hơi dài…
– Đừng nhắc đến nữa…
– Em vẫn muốn thử yêu anh… Một lần nữa… – Nhỏ nhìn thẳng vào nó
– Em đến muộn mất rồi… – Nó vẫn đều đều
– Anh khác trước nhiều quá… – Nhỏ thở dài
– Ừm.. Hình như là vậy… Xin lỗi em nhé…
– Anh thật là… Đừng có cười vậy… Em lại phải nhớ…
Nó bật cười thành tiếng… Đúng là nó khác thật.. Có người đã nói với nó là nó bây giờ sống phũ hơn… Bất cần hơn…
Kết thúc cuộc gặp. Nhỏ vẫn cố nói to với nó một câu làm ai cũng nhìn nó
– Anh cứ đợi đấy…

5 thoughts on “Ngân – Phần 13”

  1. Khóc cho một cuộc tình tan vỡ … Nhớ một người đã làm ta đau … Thương cho ai cùng chung số phận … Hận chính mình phải sống cô đơn.

  2. Anh ước một thảo nguyên đầy thịt chó
    Một cánh đồng bát ngát lá mơ xanh
    Một dãy Trường Sơn đầy sả ớt
    Một cánh đồng ngút mắt riềng tươi
    Một làng nghề mắm tôm thơm phức
    Một dòng sông chứa đầy rượu pha cồn
    Để nơi ấy tháng ngày anh tu luyện
    Xa bụi trần và quên lãng bóng hình em! ??♥??

  3. Nguyên tắc đầu tiên: đừng bao giờ đánh mất tiền. Nguyên tắc thứ hai: đừng bao giờ quên nguyên tắc đầu tiên. – CEO Berkshire Hathaway ☠?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *